MU đã phải chịu thất bại trong trận đấu diễn ra trước thềm trận chung kết Europa League quan trọng với Tottenham vào thứ Tư tới, nghĩa là họ chỉ giành được 2 điểm ở Premier League kể từ đầu tháng 4. Họ đã thua 5 trận trong 6 trận gần nhất và rơi xuống vị trí 16 trên BXH, chỉ hơn Tottenham và 3 đội xuống hạng.
Trận chung kết ở Bilbao có thể mang lại tấm “kim bài miễn tử” cho HLV Ruben Amorim, nhưng mọi thứ đang trở nên ảm đạm khi chính ông đã nghi ngờ về tương lai của mình và khả năng thua trận vào thứ Tư, dẫn đến một trong những mùa giải tệ nhất trong lịch sử CLB.
Tội đâu chỉ của Amorim, rất nhiều cầu thủ của MU xứng đáng bị “cẩu đầu trảm”. Ví dụ như Hojlund, chân sút chỉ ghi được 4 bàn trong 31 trận đấu tại Premier League 2024/25 nhưng đã khiến MU chi 72 triệu bảng cách đây 2 năm. Cựu đội trưởng Roy Keane của MU đã thẳng thừng chỉ trích và gọi Hojlund là “thằng hề vô tích sự”, không có lấy “nửa cú sút trúng đích”.
Rõ ràng, Hojlund ở MU không phải là phiên bản tiền đạo tốt. Anh không thể tạo ra cơ hội cho mình hay tận dụng các cơ hội của đồng đội tạo ra. Những chân sút thượng thừa luôn tạo ra điều mình cần là bàn thắng, bởi họ có khả năng ghi bàn, kỹ năng ghi bàn, khát khao ghi bàn và sự thông minh trong việc ghi bàn. Chúng ta hoàn toàn không thấy điều đó ở Hojlund.
Rạng sáng thứ Bảy (17/5), MU đã tung ra một đội hình khá mạnh, với những cầu thủ trụ cột như Bruno Fernandes, Casemiro và Andre Onana đều ra sân ngay từ đầu. Tuy nhiên, họ lại một lần nữa tỏ ra thiếu sức sống và không ai có thể đem lại diện mạo lạc quan cho đội bóng, khi họ chỉ còn cách trận chung kết Europa League với Tottenham có 5 ngày.
Những niềm hy vọng gây đột biến như Kobbie Mainoo và Alejandro Garnacho cũng chẳng làm được gì tốt đẹp. Tuy nhiên, việc MU không thể ghi bàn rõ ràng là trách nhiệm của Hojlund, trung phong duy nhất của đội bóng này. Vậy MU có nên tiếp tục trông cậy vào tiền đạo này trong cuộc chiến sinh tử ở tuần tới.
Toàn bộ mùa giải này của MU phụ thuộc vào kết quả trận đấu đêm thứ Tư, thời điểm mà Amorim sẽ cố gắng giành chiếc cúp đầu tiên với MU để cứu vãn chiếc ghế nóng sắp chết yểu của mình, cũng như cứu MU thoát khỏi nỗi nhục nhã nhất trong lịch sử CLB trong kỷ nguyên Premier League.
Ông có dám dùng Hojlund, người chỉ xứng đáng là lựa chọn thứ tư ở CLB khác bởi vì không đủ giỏi để ghi bàn, nhất là trong một trận chung kết. Anh thiếu sự tự tin và không xứng đáng để “chọn mặt gửi vàng”. Đó thật sự là một thất bại của MU trong việc mua người.