ĐT Việt Nam đang đối mặt với một thực tế khó khăn, hàng tiền đạo thiếu sắc bén cả về phong độ lẫn thể trạng. Những trụ cột như Tiến Linh, Tuấn Hải… chưa đạt trạng thái tốt nhất, khiến bài toán ghi bàn trở nên nan giải, nhất là trong bối cảnh phải làm khách trên “thánh địa” Bukit Jalil của Malaysia, nơi không dễ để ghi bàn, chứ chưa nói đến chiến thắng.
Trước tình thế đó, nhiều người nghĩ đến phương án để hàng tiền vệ với những cái tên đang có phong độ tốt như Hoàng Đức, Quang Hải… những “nhà sáng tạo nội dung” sẽ đảm nhận luôn trọng trách công việc ghi bàn. Đây là ý tưởng hay, nhưng điều này không dễ trở thành hiện thực khi đối thủ chắc chắn sẽ khóa chặt những ngôi sao mà họ đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu.
Rõ ràng, HLV Kim Sang Sik đang có lý do để mất ngủ. Ông Kim đối diện với một bài toán hóc búa, đó là làm thế nào để vận hành một hệ thống tấn công hiệu quả trong khi “họng pháo” chính chưa sẵn sàng? Dù thế nào, người ta luôn tin, ông Kim không chờ đợi những cái kết được báo trước, thay vào đó là những nước cờ phù hợp với thời cuộc. Và câu trả lời có thể đang nằm ở hai biên, nơi những đôi cánh của ĐT Việt Nam đang để lại ấn tượng sâu đậm.
Chúng ta đang có một Hai Long chơi bên cánh phải và tạo ra niềm tin cực lớn trong những trận gần đây. Bên cánh trái, Văn Vĩ trở thành điểm nổ với 3 bàn sau 2 trận gần nhất. Hãy nhớ, ĐT Việt Nam còn có Cao Pendant Quang Vinh, người chơi phòng ngự tốt mà tấn công cũng tài. Rõ ràng, phong độ ấn tượng của các cầu thủ chạy cánh đã tiếp thêm niềm tin rằng họ có thể tạo ra khác biệt cho đội tuyển. Khi Việt Nam có một đôi cánh khoẻ, có thể sẽ kéo luôn cả đoàn tàu, chứ không chỉ một vài bộ phận.
Câu chuyện bây giờ là chúng ta chờ vào sự ứng biến của HLV Kim Sang Sik. Chúng ta có thể chờ đợi một đội tuyển trong phiên bản “sống nhờ đôi cánh”, chờ những con người luôn sẵn sàng và mang tới những bất ngờ này đến bất ngờ khác.