Những ca từ cuồng si này nằm trong ca khúc “C’e solo L’Inter”, tạm dịch: Chỉ có riêng Inter, của nhạc sĩ - ca sĩ Graziano Romani. Ca khúc này được sáng tác vào tháng 9/2002 nhằm mục đích tưởng nhớ vị phó chủ tịch nổi tiếng của CLB là Giuseppe Prisco, người mất 1 năm trước đó.
Ngay lập tức, “C’e solo L’Inter” được Inter lấy đó làm “CLB ca” chính thức của mình, bất chấp một năm sau lại xuất hiện một ca khúc cổ vũ Inter sôi động hơn là Pazza Inter (Inter cuồng điên). Bởi giai điệu của “C’e solo L’Inter” dìu dặt, khắc khoải, như tình yêu vĩ đại nhưng âm thầm, bất cầu báo đáp của mọi CĐV Inter.
Inter là đội bóng được sinh ra không phải để thống trị Serie A như Juventus, để thâu tóm Champions League như AC Milan, mà là để… trở thành kẻ thất bại vĩ đại. Thế nhưng, ở đội bóng này, tính bất khuất và tinh thần kiên cường chính là những giá trị tuyệt vời nhất.
Inter là một bản sắc riêng, không chịu thoả hiệp ngay từ khi Serie A vẫn là thiên đường danh vọng của các cầu thủ, còn Juventus và Milan liên thủ để giữ quyền thống trị. Song, khi thiên đường đó tan vỡ, Juventus và Milan chìm trong scandal và suy thoái, vẫn chỉ có một mình Inter phất cao ngọn cờ xanh-đen trên đấu trường châu Âu.
Inter là đội bóng Ý mới nhất vô địch Champions League (2010) và cũng là CLB Serie A mới tham dự một trận chung kết Champions League (2023). Sự kiên cường của Inter càng khắc khoải, đầy tư lự khi trở thành niềm tự hào duy nhất của Serie A trong suốt 15 năm qua, từ vị thế một kẻ thất bại vĩ đại bị châm biếm.
Nhưng với các thành viên của CLB Inter, từ cầu thủ đến cổ động viên, từ ban huấn luyện đến giới lãnh đạo, họ đâu có màng sự chuyển đổi vị thế đó. Với họ, Inter vẫn cứ mãi mãi là Inter, và trong thế giới bóng đá mênh mông này, chỉ có một Inter của họ mà thôi.
“Với, tôi, chỉ có riêng mộ Inter
Không, không ai có thể thay đổi lá cờ
và chiếc áo đen và xanh
của những nhà vô địch trong quá khứ
cũng giống như những nhà vô địch hiện tại.
Tôi muốn họ tự hào
cho đội Milan
bởi vì chỉ có Inter”.
Đúng như vậy, Inter đã giữ tinh thần của mình như người lính bảo vệ lá cờ của quân đoàn. Lá cờ đó chính là linh hồn của Inter Milan, của Nerazzurri trong suốt 116 năm lịch sử của mình. 15 năm trước, lá cờ đó đã bay cao chính tại Camp Nou ở vòng bán kết Champions League 2009/10, để rồi cắm trên đỉnh châu Âu.
Và đêm qua, lá cờ đó lại cuộn gió trong một trận bán kết Champions League khét tiếng khác với Barca. Cho dù Inter của 2025 yếu hơn nhiều so với Inter của 2010, nhưng tinh thần kiên cường và lối chơi máu lửa vẫn như thế, không hề thay đổi. Họ đã khiến cho Barca đang thăng hoa phải hoảng hốt với trận hoà 3-3.
Inter là như vậy. Chưa từng xuống hạng trong hơn 100 năm lịch sử. Chưa từng run sợ và đầu hàng nghịch cảnh. “C’e solo L’Inter”.